ĐỘC
GIẢ:
Thỉnh thoảng tôi được thấy trong tranh vẽ của Trung Quốc hình một ông già có
chùm râu bạc phơ dài đến rún, lại có một cái trán sói vĩ đại nổi lên trên đầu
như hình dáng một quả trứng to quá khổ. Thí dụ, trên bìa 1 của Mỹ thuật thời nay số 28 (Xuân Quý Dậu)
có in một bức tranh như thế và chú thích ở trang 3 là tranh “Thần Phúc Lộc”. Có
phải đó tức là Thái Thượng Lão Quân không? Và cái trán quả trứng to quá khổ của
ông ấy có ý nghĩa gì?
AN
CHI:
Thái Thượng Lão Quân là tôn hiệu dành cho Lão Tử, người được phái Đạo giáo xem
là tông sư. Còn ông mà bạn thấy trong tranh Trung Hoa và trên bìa 1 của tạp chí
Mỹ thuật thời nay số 28 không phải là
Lão Tử mà cũng không phải là “Thần Phúc Lộc”. Đó là Nam Cực Lão Nhân như đã được
khẳng định bằng chính mấy chữ Hán trong tranh in nơi bìa 1 của tờ tạp chí đó: Nam Cực Lão Nhân ứng thọ đồ, nghĩa là
“tranh Ông Già Nam Cực đi ban thọ”. Ông ta chính là Ông Thọ. Và Ông Thọ chính
là hóa thân của Nam Cực Lão Nhân tinh.
Nam Cực Lão Nhân tinh, tức
sao Ông Già Nam Cực, hiện nay chỉ gọi tắt là Lão Nhân tinh, tức sao Ông Già.
Sao Ông Già là sao Canopus trong chòm sao Argo, sáng hàng thứ hai sau sao Thiên
Lang, tức sao Sirius, trên bầu trời Nam bán cầu. Tuy sáng thua sao Thiên Lang
nhưng vì sao Ông Già là ngôi sao sáng nhất ở phía cực Nam của bầu trời nhìn từ
mặt đất (Thiên Lang: 16o36’N, còn sao Ông Già 52o40’N) nên người Trung Hoa ngày
xưa đã gọi nó là Nam Cực tinh, tức sao Nam Cực. Ở địa bàn nguyên thủy của người
Trung Hoa thời cổ đại là lưu vực sông Hoàng Hà (thuộc Bắc bán cầu) thì rất khó
mà nhìn thấy được nó. Phải sống rất lâu mới được nhìn thấy nó nhiều lần trong đời.
Vì vậy nên người Trung Hoa mới lấy sao Nam Cực làm tượng trưng cho tuổi thọ mà
gọi nó là Thọ tinh tức sao Thọ. Tượng trưng hóa như thế xem ra vẫn chưa thỏa
lòng, người ta lại tiếp tục nhân cách hóa nó thành Nam Cực Lão Nhân (tinh) =
(sao) Ông Già Nam Cực. Sau đó, còn bỏ cả hai tiếng Nam cực vốn là tên nguyên thủy mà chỉ giữ lại có hai tiếng Lão Nhân
(tinh) = (sao) Ông Già. Hiện đại Hán ngữ
từ điển (Bắc Kinh, 1992) đã giảng hai tiếng Thọ tinh (shòu xing) như sau: “Chỉ sao Ông Già. Từ xưa đến nay dùng
làm tượng trưng cho sự trường thọ, gọi là Thọ tinh. Nhân gian thường vẽ thành
hình dáng một ông già, đầu dài mà nổi u lên. Cũng gọi là Ông Già sao Thọ”. Nơi
tranh bìa đã nói, đi trước Nam Cực Lão Nhân, tức Ông Thọ, là ba chú tiên đồng
khiêng một trái đào thọ to bằng thân hình của ba chú gộp lại và ở hậu cảnh,
cũng tượng trưng cho tuổi thọ, còn có hình của ba con hạc.
Cái đầu nổi u lên của ông
ta có ý nghĩa Đạo giáo sâu sắc. Đạo này cho rằng hành động tính dục có ba mục
đích là sự truyền giống, sự thỏa mãn tính dục và sự ngăn chặn quá trình suy
lão. Mục đích cuối cùng này lại chỉ là “độc quyền” – vì là bí truyền – của một
số đạo sư mà thôi. Những người này cho rằng tất cả mọi lần xuất tinh đều rút ngắn
đời người. Vì vậy nên phải cho tinh dịch quay trở về mà bồi bổ cho não để đạt đến
trường sinh. Cho nên, trong việc giao hợp, khi phóng tinh thì không được để cho
tinh xuất ra ngoài mà phải rút nó từ ngọc hành trở vào để đưa nó lên đến tận
não. Chính do diệu pháp này mà các vị siêu đẳng thọ mới có cái đầu nổi u lên
như đã nói và đã thấy. Điển hình nhất chính là cái đầu của Ông Thọ. Xin chớ cho
đây là chuyện tếu. Ghi nhận quan niệm trên đây, hai đồng tác giả, một người
Pháp và một người Trung Quốc là Pierre Huard và Ming Wong đã viết về cái đầu của
ông ta và về diệu pháp đó như sau: “Đích thị là vì ông ta có thể đưa lên đến tận
óc của ông ta những chất tinh túy gây thụ thai của cơ thể mình và tích lũy
chúng tại đó bằng những phép thực hành tính dục rất đặc biệt nên ông ta đã đạt
được sức khỏe và trường thọ”. (Theo La
médicine chinoise, Paris, 1959,p.19.)
Kiến
thức ngày nay, số 104, ngày 15-3-1993