KỂ
LẠI GỐC TÍCH MỖI HỌ TRONG CÁC SỞ
ĐỊA
PHẬN NAM KỲ
--------------------
ĐỊA
SỞ HỌ BIÊN HÒA
--------------------
Họ nầy mới có sau, trước
khi nhà nước Langsa qua trị Nam Kỳ thì chưa ai có đạo dám ở tại đây, vì là nơi
chánh tĩnh, có các quan annam ở, có thành binh lính đông, bây giờ còn thấy mấy
hào xung quanh thành đời xưa.
Chừng binh Langsa qua đây
rồi, lấy tới Biên Hòa là ngày 16 Décembre 1861; chiều bữa ấy chiếc tàu trận Oudine
tới xán neo đậu giữa sông Đồng Nai, ngang thành Biên Hòa, cùng bắn vài phát
súng đồng thì quan quân annam ở tại thành đều bỏ chạy hết. Kế trời tối, lên bờ
không được, cho nên binh Langsa để sáng bữa sau mới kéo lên. Mà trong đêm ấy thấy
trong thành lửa cháy sáng trời, vì quan quân annam đốt phá hết mà bỏ đi. Vậy
sáng ngày binh Langsa kéo lên soán thành, không có gặp sự gì ngăn trở, mà vô tới
thành thì thấy gớm ghê, là cái khám lớn bị đốt cháy hết, nhiều trăm bổn đạo đờn
ông đờn bà phải chết thiêu trong ấy, có chừng bốn năm người chạy thoát khỏi đặng
mà thôi, có một đờn bà bị cháy hết hai chơn mà còn sống, quan dạy chở về Saigon
đặng chữa thuốc mà cũng không sống đặng.
Người ta tưởng những bổn
đạo phải chịu chết thiêu trong khám đó, có khi là những bổn đạo trước hết ở tại
Biên Hòa, và chết đây là như chịu tử vì đạo, vì bỡi cớ cựu trào ghét đạo thánh
và ghét người tây, cho nên những kẻ nầy đã phải tế lễ mạng sống mình cách độc dữ
thể ấy..
Xác những kẻ nầy thì đã
chôn tại chỗ bị thiêu đó; và đến sau, trong ngày 7 Août 1875, cha Ngôn (P.
Louvet) đã có lo xây dựng một bia mồ bằng đá, trên có một cây thánh giá, và lâu
năm, bổn đạo họ Biên Hòa đã lấy nơi nầy làm đất thánh mà chôn xác kẻ đã qua đời
tại họ, bây giờ còn thấy nhiều mồ mả và những cây dầu nơi ấy.
Vậy khi binh Langsa soán
thành Biên Hòa rồi thì lo sắp đặt việc cai trị đâu đó cho yên hàng; nhiều người
ngoại ở tại đây bỡi sợ cùng là ghét nên đã bỏ mà đi nơi khác, còn bổn đạo nhiều
chỗ đã tựu hiệp tới ở đây đông, vì đặng có người bênh vực, ai nấy lo cất nhà cữa
mà ở xung quanh đó, là nơi chợ bấy giờ. Nhà nước tân trào có đặt một cơ binh giữ
tại thành đặng ngăn ngừa quan nghịch và lo cho cả xứ đặng an, cho nên có lập đồn
lũy, và có một nhà thương cho binh lính nữa, bà Lutgarde là bà phước dòng ông
thánh Phaolồ đã làm bà nhứt đầu hết nhà thương nầy; lại có một cha cai nhà
thương ấy, lo làm phước làm lễ cho quân lính bịnh, tên cha đó là Barou Besombe; và đến sau có cha Nhiệm (P. Creuse) ở coi họ; khi ấy có cất một nhà thờ và
một nhà cha sở tại chỗ đất gần mé sông. Đến sau nhà nước lấy miếng đất nầy đặng
cất tòa bố, thì đã đổi cho nhà thờ một miếng đất khác, là nơi có nhà thờ và đất
thánh tại họ Biên Hòa bây giờ.
Đến năm 1865, Đức cha đặt cha Cao (P. Legrand) làm cha
sở Biên Hòa, cha nầy coi họ cho tới tháng Août năm 1870, và số bổn đạo hồi đó đặng
chừng 700 linh hồn. Cách ít năm sau, nhà nước muốn lập chợ lại bằng ngói, nên dạy
nhơn dân ở xung quanh phải dỡ nhà lá mà làm lại ngói hết, bỡi cớ đó cho nên có
nhiều nhà bổn đạo không đủ tiền mà làm nhà lại bằng ngói, nên đã bỏ chỗ ở mà đi
nơi khác, thì nhiều nhà ngoại tới soán mấy chỗ đó. Vì cớ nầy nên nhơn số bổn đạo
tại họ phải sụt bớt hơn 300 người..
Qua năm 1870 cha Y (P.
Errard) đổi lại Biên Hòa thế cho cha Cao. Cha đã nhờ tiền nhà nước giúp 12000
quan, đặng cất một nhà thờ nhỏ, là nhà thờ còn tại họ bây giờ, cha Bề trên Vị
(P. Wibaux) đã làm phép nhà thờ nầy trong ngày 12 Novembre 1872, và đã chọn ông
thánh Vêrô và ông thánh Phaolồ tông đồ làm bổn mạng nhà thờ.
Chừng cha Y đổi đi thì có
cha Contable tới thế tại Biên Hòa ít tháng; qua tháng Juin 1874 thì cha Ngôn
(P. Louvet) đổi lại làm cha sở coi họ.
Cha Ngôn vừa đổi lại Biên
Hòa thì cha đã tính lo một việc, phải mà kham được như ý sở nguyện thì có ích lợi
lắm; là người lập một nhà (ferme agricole) để nuôi những con trẻ vừa lớn lên
cùng tập nghề ruộng nương.
Cách chừng 1000 thước phía
đông bắc vòng thành cũ của cựu trào, thì có một cái gò kêu là “dốc sỏi”, tại
nơi nầy nhiều bổn đạo đã phải bị bắt cầm tại ngục Biên Hòa, và phải dẫn lên đây
mà xử trảm, trong mấy cơn bắt đạo đời Minh Mạng và Tự Đức. Vậy cha Ngôn đã xin khẩn
cái gò nầy và những đất xung quanh, hết thảy chừng 10 mẫu; cùng lập nhà tại đó
cho các bà phước về dòng ông thánh Phaolồ ở coi, lại cũng cất một nhà thờ và một
nhà cho những con trẻ lớn nhỏ ở, mấy đứa lớn thì lo việc khai phá, vỡ đất ra
làm ruộng nương. Cha Ngôn phải tốn bao nhiêu tiền bạc mà lo việc nầy, chẳng hay
việc đã không thành được, mà lại phải thêm nợ nần; bỡi nhiều cớ ngăn trở cho
nên mới sinh sự thiệt hại; trừ ra một hai chỗ còn làm ruộng được một ít hơi, chớ
mấy nơi khác thì đất không ra gì hết, trồng trặc giống chi cũng không được.
Vậy nhà cha Ngôn (P.
Louvet) đã lập tại Dốc Sỏi các bà phước ở đó được có vài năm mà thôi, vì công
việc không khá, bỡi đất ruộng không thạnh mậu, thêm phải nợ nần; thì các bà đã
dời về tại Biên Hòa, ở gần nhà thờ, lo việc dạy đồng nhi cùng nhà mồ côi, và lập
một nhà thương cho người bổn quốc.
Bây giờ tại Dốc Sỏi thì
không còn dấu tích gì về nhà đã lập trước, một phần thì đã chở về Biên Hoà, còn
lại bao nhiêu thì các kẻ ngoại xung quanh đó chuyển lần đi hết, đất ruộng thì
trả lại cho nhà nước, nên không còn lại dấu gì tại nơi ấy nữa. Sau tại đây,
trong năm 1915, nhà nước đã xử bắn trên gò ấy, 9 tên tội nhơn, đã bị tòa binh
Saigon kết án tử vì tội ngụy.
Cha Ngôn ở Biên Hòa cho
tới tháng Novembre 1880 rồi đổi, kế cha Liễu (P. Lallemant) đổi lại. Cái nhà từng
cha sở ở đã hư, sợ sập, nên cha Liễu đã cất lại một nhà khác chắc chắn gần nhà
thờ. Cha cũng lo trau giồi sửa sang trong nhà thờ, lúc ấy nhà thờ đặng một tượng
ảnh Rất Thánh Trái Tim Đ C G lớn và tốt lành, của cha Hương (P. Joubert) đã dưng.
Trong năm 1885 có quân nguỵ
nổi lên tại họ Bến Gỗ, người ta đem tin cho cha hay rằng quân nghịch muốn đốt
phá chợ và nhà thờ trước hết, một ít người bổn đạo cũng đã biết đặng ngày nào
giờ nào quân nguỵ sẽ dấy lên mà đánh. Vậy cha sở đã nói cho quan chủ tĩnh hay,
song quan nầy không tin. Kế có quan De Mérona đi ngang ghé Biên Hòa nghe nói công
việc nầy, thì đã thúc quan tham biện phải lo đi tới Bến Gỗ mà xem việc ra thể
nào. Vậy chiều ngày trước đêm quân ngụy đã định khởi đánh chợ và nhà thờ, thì
quan tham biện và vài quan nữa đem súng ống thuốc đạn theo, xuống tàu nhỏ mà chạy
qua Bến Gỗ. Còn cha Liễu với cha Quang (P. Clair) đã đi ghe trước đặng tới cứu
cha Thành và nói cho bổn đạo hay có quan đến tiếp đừng sợ. Vậy tới giờ đã định
là 9 giờ tối, thì có một tốp quân ăn cướp cầm giáo mác tới đánh tại chợ, chúng
nó có trương cờ và đánh trống lớn như là đám giặc thiệt vậy. Khi ấy có một thầy
phó tổng có đạo, là con ông phủ Điều, ẩn mình trước tại chợ với ít người nữa.
Quân ngụy vừa kéo tới chợ, thì thầy phó tổng bắn súng, cùng giết được năm sáu
tên và làm cho nhiều đứa nữa phải vít, cho nên mấy đứa khác đều hoảng hồn bỏ mà
chạy trốn hết. Tàu quan tham biện và mấy người tây tới thì việc đã rồi, và quan
tham biện hạch hỏi cùng bắt đặng nhiều tên nữa. Dẹp đám nầy rồi thì Bến Gỗ mới
đặng an.
Trong tháng Mai năm 1887, thì cha Gẫm (P. Renier) đổi
lại Biên Hòa thế cho cha Liễu đổi xuống Vĩnh Long. Cha Gẫm coi họ đặng 2 năm rồi
đau về tây dưỡng bịnh, thì có cha Kính (P. Sidot) tới thế tại Biên IIòa là trong
tháng Avril 1889. Qua năm 1900 cha Kính đổi về Saigon cai nhà thương binh, thì
có cha Phi (P. Dufil) tới coi họ; song cách chừng một tháng thì cha ngã bệnh,
cho nên không ở đó được nữa. Thì qua tháng Août năm ấy (1900) có cha Mẫn (P.
Ackermann) đổi lại Biên Hòa, và cha coi họ nầy cho tới tháng Avril 1905 thì lại
đổi đi, và có cha Kính (P. Sidot) tới thế.
Trong lúc cha Mẫn ở Biên
Hòa, người muốn cho nhà thờ có chút đỉnh huê lợi, nên đã cất bốn căn phố ngói gần
nhà cha sở; người bán ruộng đất ở tại Cù Lao Phố cho có bạc mà làm, cùng dỡ nhà
thờ tại An Xuân, của ông Phủ Điều đã cất, lấy gạch ngói đem về Biên Hòa mà làm.
Cái chùa lấy làm nhà thờ tại cù Lao Phố cha cũng đã bán, và đất thánh nữa, tại
đất thánh nầy có mả cha Cypriano là cựu thầy dòng Capucinô, và có xác của cha
bà Inê tử đạo cũng đã chôn tại đó.
Họ Biên Hòa nhơn số bổn đạo
chừng 400, nhà thờ không có huê lợi chi, bổn đạo cũng nghèo, ít người có nhà cữa
ruộng đất, phần nhiều thì ở phố, và có khi hai ba chủ ở một căn cho nhẹ tiền, bỡi
vì họ nầy ở tại châu thành, ai có muốn cất nhà cữa thì phải làm bằng ngói mới
được, cho nên trong bổn đạo không mấy ai làm nổi, và cũng vì cớ ấy mà nhiều kẻ
đã bỏ mà đi làm ăn nơi khác. Họ ở tại chợ, cho nên có nhiều gương xấu, nhứt là
cho con trẻ. Phải chi họ nầy đã lập ở ngoài thành thì tốt hơn,
(Chung
về họ Biên Hoà)
.Báo Nam Kỳ Địa Phận năm
1919