CON NGƯỜI KHÔNG NÔ LỆ THỜI GIAN, MÀ PHẢI LÀM CHỦ THỜI GIAN!
* Bấy lâu nay vẫn từng lúc rộ lên dư luận nên bỏ ăn tết
theo âm lịch, đổi sang mừng năm mới dương lịch. Có lẽ, còn lâu mới có kết quả
chung cuộc, là bởi vì lối suy nghĩ giữ tết âm lịch còn ăn sâu trong não trạng số
đông, gọi là "giữ truyền thống".
Tôi phát hiện ra rằng, tiếc thay, "truyền thống"
đã bị diễn dịch sai!
1/ "Ngày tết", tức là những ngày mở đầu của
một năm mới. Do con người đặt ra, tùy theo bộ lịch họ xài, mà ngày khởi đầu một
năm mới của các dân tộc - trước đây - khác nhau, và khác nhau nhiều.
Người Việt đón mấy ngày tết âm lịch, trong khi người
Khmer thấy mấy ngày "tết âm lịch" cũng bình thường như mọi ngày. Cũng
vậy, khi người Khmer rộn ràng đón mừng năm mới theo lịch của họ, người Việt vẫn
sinh hoạt bình thường và đương nhiên thấy "ngày năm mới của Khmer" vẫn
trôi đi theo nhịp đời bình thường.
Tức là, về thời gian vật lý, "ngày tết"
không khác gì ngày thường ráo trọi, cũng 24 giờ trong một ngày, chẳng phải là
cái ngày ... từ trên rơi xuống do ông thần bà thánh nào ấn định.
2/ Vì là những ngày mở đầu của một năm mới nên bất luận
dân tộc nào cũng mong muốn tổ chức trang trọng. Bản thân thời-gian-vật-lý của
ngày mở đầu năm mới thì vẫn bình thường, NHƯNG vì có những HOẠT ĐỘNG ĐẶC BIỆT của
con người trong dịp này nên những ngày đầu năm trở nên lung linh, được "thổi
hồn".
2a) Giả sử trong dịp đầu năm mà hoàn toàn không có sự
đoàn tụ gia đình, gặp gỡ họ hàng (tùy vào hoàn cảnh từng nhà mà có mức đoàn tụ,
gặp gỡ khác nhau), thì có thành "không khí xúc động, bồi hồi trong ngày tết"
không? KHÔNG.
2b) Nếu những ngày đầu năm mà không tạm gác qua những
hiềm khích, không sống chan hòa với nhau (dù chỉ trong mấy ngày đầu năm), có
thành "tinh thần đặc biệt trong ngày tết" không? KHÔNG.
2c) Nếu dịp đầu năm mà không có những lễ hội đa dạng sắc
màu, có thành "văn hóa ngày tết" không? KHÔNG.
3/ Tức là nhờ có những hoạt động nêu trên (2a, 2b, 2c)
của con người mà tạo ra "cái hồn" luyến lưu cho những ngày đầu năm!
Chớ bản thân mấy ngày đầu năm tự nó không tạo ra "quyền năng tự thân"
để buộc mọi người phải có các hoạt động (2a, 2b, 2c).
Hãy nhớ: thời gian (những ngày đầu năm) không phải là
ông chủ sai khiến con người, mà CHÍNH CON NGƯỜI MỚI LÀ CHỦ NHÂN CỦA THỜI GIAN.
4/ Thành thử ở Nhựt Bổn, cách đây gần một thế kỷ rưỡi
lận, vào năm 1873 dưới thời Thiên hoàng Minh Trị (Mei-ji) chủ động chuyển sang
đón tết năm mới theo dương lịch. Là bởi vì, xin nhắc, con người là chủ nhân của
thời gian!
(đọc bài: https://www.facebook.com/nguyenchuong158/posts/1122254711541841)
Cả ngàn năm trước đó người Nhựt ăn tết theo âm lịch giống
như ở VN. Khi chuyển sang đón tết theo dương lịch, hết thảy những hoạt động
(như 2a, 2b, 2c) họ chuyển sang đầu năm dương lịch là viên mãn, chẳng trục trặc
tinh thần gì hết!
Vẫn là vui vầy gia đình, thăm hỏi họ hàng / vẫn là nêu
cao tinh thần sống chan hòa / vẫn tưng bừng lễ hội với trang phục, nghi thức
ngày xưa. Ai nói Nhựt Bổn đánh mất truyền thống khi chuyển sang mừng năm mới
theo dương lịch?
Ở đây, bạn đang chứng kiến thoạt nhìn tưởng "nghịch
lý": Trong sự từ bỏ truyền thống (là truyền thống mừng tết theo âm lịch cả
ngàn năm lận), người Nhựt lại thổi bùng sức sống văn hóa truyền thống ngay
trong thời hiện đại!
Vì sao?
Vì trân trọng truyền thống là phải từ GỐC RỄ chớ không
"tự sướng" với cành lá trên ngọn.
"Ngọn" là cái bộ lịch, do con người đặt ra để
sắp xếp mọi sinh hoạt trong năm (trong đó gồm cả "mùa màng nông nghiệp",
nhưng thời hiện đại với kỹ thuật tạo giống, canh tác tiên tiến đã thay đổi rất
nhiều...).
Còn "GỐC RỄ" là tinh thần nhân ái, gạt bỏ hiềm
khích, hết sức tưng bừng trong những lễ hội dành cho mọi người (quan, dân như
nhau).
"Gốc rễ" mới là cái quan trọng, chớ giữ
"ngọn" mà làm mất "gốc rễ" (không giữ đạo làm người hiếu
nghĩa, tổ chức lễ hội mà hội thì ít nhưng lễ lạc nịnh bợ và chánh trị hóa thì
nhiều...) thì "ngọn" trở nên còi cọc, nhợt nhạt, vô hồn là cái chắc!
5/ Tôi đọc thấy có những ý kiến trưng dẫn, chẳng hạn,
người Hoa tại Đài Loan (Taiwan), Tân Gia Ba (Singapore) vẫn giữ tết âm lịch. Để
chi vậy? Để thấy... người Việt xài tết âm lịch thì có bè có bạn cho rậm đám
chăng?
Ở đây, về mặt phương pháp suy lý, mời quí bạn chú ý:
5a) Khi những ai lập luận "bỏ tết âm lịch là đánh
mất bản sắc truyền thống", vậy thì chỉ cần minh chứng có trường hợp - ở
trên tôi nêu ra Nhựt Bổn - bỏ tết âm lịch mà văn hóa truyền thống vẫn rỡ ràng.
Do vậy, lập luận vừa dẫn là không thể đứng vững.
5b) Tôi tôn trọng người Hoa, họ có sự chọn lựa văn hóa
cho họ (nên tôi xin miễn bình luận về việc người Hoa ăn tết âm lịch).
Nhưng mắc gì lại lấy "hệ qui chiếu của người
Hoa" áp vô người Việt?
Người Hoa dùng Hoa văn (ở VN vẫn quen gọi là Hán văn),
và chúng ta cũng từng có truyền thống dùng Hán văn / Hán tự cả ngàn năm, rất
lâu, rất dài. NHƯNG, đâu phải vì người Hoa hiện nay họ vẫn dùng Hán tự, mà nói
chúng ta nên tiếp tục dùng Hán tự?
Rất hay, rất độc đáo, các thế hệ tiền bối chúng ta đã
mạnh dạn TỪ BỎ TRUYỀN THỐNG NGÀN NĂM dùng Hán tự, mà chuyển sang dùng chữ Quốc
ngữ!
Xin cùng nhau nghĩ về việc chúng ta đã từng có can đảm
TỪ BỎ TRUYỀN THỐNG trong VĂN TỰ (dùng Hán tự => chuyển sang dùng chữ Quốc ngữ).
Cả ngàn năm, mà chúng ta vẫn từ bỏ, có sao đâu?
Để, qua đó, mỗi người ngẫm nghĩ cho tỏ tường về điều gọi
là "truyền thống trong ăn tết"...
Chính CON NGƯỜI MỚI LÀ CHỦ NHÂN CỦA THỜI GIAN chớ
không phải làm nô lệ thời gian ./.
-----------------------------------------------------------
Một vài hình ảnh người Nhựt ăn Tết theo dương lịch.
Nguồn: Nguyễn - Chương Mt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét