-
Sinh
ngày: 04. 01. 1939
-
Tại
Họ Búng – Hưng Định, Thủ Dầu Một
-
Rửa
tội ngày 04. 04. 1939, tại Họ Búng
-
Vào
Tiểu Chủng viện Thánh Giuse Sài Gòn ngày 01. 08. 1950
-
Vào
Đại Chủng viện Thánh Giuse Sài Gòn năm 1961
-
Thụ
phong phó tế ngày 29. 04. 1967
-
Thụ
phong linh mục ngày 14. 05. 1968, tại Trung tâm Bác ái Lái Thiêu
-
Linh
mục giáo phận Phú Cường
-
Phục
vụ Tiểu Chủng viện Thánh Giuse Phú Cường: 14. 06. 1968 – 28. 02.
1973
-
Chánh
xứ Giáo xứ Gò Dầu. Quản họ Hiệp Thạnh: 28. 01. 1973 – 10. 11. 1990
-
Quản
lý giáo phận Phú Cường: 28. 10. 1990 – 1999
-
Tổng
đại diện Giáo phận Phú Cường: 27. 05. 1993 – 22. 02. 1995
-
Giám
quản Giáo phận Phú Cường: 23. 02. 1995 – 05. 04. 1999
-
Tổng
đại diện. Chánh xứ Chánh tòa Phú Cường: 05. 04. 1999 – 20. 05. 2010
-
Tổng
đại diện. Đặc trách UB Bác ái xã hội: 2010 – 2013
-
Tổng
đại diện. Chánh xứ Giáo xứ Búng: 30. 04. 2013 – 23. 07. 2018
-
Hưu
dưỡng tại nhà nghỉ dưỡng Giáo phận Phú Cường: 23. 07. 2018
-
Qua
đời lúc 04:00 ngày 14. 08. 2022, tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương
-
Hưởng
thọ 83 tuổi, 54 năm Linh mục
-
Hài
cốt đặt tại nhà Vượt qua của nhà thờ Chánh toà Phú Cường
.Làm mới ngày 14. 08.
2022
Tưởng nhớ cha Micae Lê Văn Khâm
(nguyên Giám quản, nguyên Tổng đại diện Giáo phận Phú Cường)
Hôm nay, Chúa nhật
14.8.2022, khi vừa dâng thánh lễ xong, tôi nhận được tin buồn, cha Micae Lê Văn
Khâm từ trần sau thời gian ngắn bị nhiễm covid và bị cách ly tại bệnh viện. Như
vậy, cha ra đi mà bên cạnh không có người thân. Nay cha trở về cũng chỉ là một
bộ hài cốt. Giáo phận tổ chức tang lễ cho cha trong niềm kính yêu và thương tiếc.
Như vậy, cha Micae Lê Văn
Khâm đã kết thúc hành trình 83 năm làm người, trong đó có đến 54 năm làm linh mục
của Chúa tại giáo phận Phú Cường.
Lúc sinh thời, cha đã đảm
nhận nhiều chức vụ quan trọng trong giáo phận như: Giáo sư Tiểu Chủng viện Phú
Cường, Quản lý giáo phận gần trọn thập niên 1990, hai lần làm Tổng Đại diện (tổng
cộng khoảng 14 năm), cha sở nhà thờ Chánh tòa giáo phận...
Đặc biệt, sau khi hai đức
Giám mục Chánh tòa tiên khởi của giáo phận Giuse Phạm Văn Thiên và Luois Hà Kim
Danh lần lượt nghỉ hưu và qua đời, cha Micae làm Giám quản giáo phận đến bốn
năm, trước khi Đức Cha Phêrô Trần Đình Tứ được chọn làm Giám mục Phú Cường...
Ơn gọi của tôi có sự góp
mặt không nhỏ của cha Micae. Khoảng hơn 10 năm đầu đời linh mục của mình, khi
còn hiện diện tại hạt Phú Cường, dù không nói ra, tôi chọn cha làm cha giải tội
và linh hướng riêng.
Vì thế, hàng tháng, tôi xưng
tội với cha. Rất nhiều lần, gặp khó khăn, tôi tìm đến cha. Cha cũng chưa bao giờ
xác nhận là cha linh hướng của tôi. Tuy nhiên, mỗi lần thấy tôi tìm gặp, cha ân
cần lắng nghe, an ủi và cho ý kiến. Nhờ cha, tôi đã vượt qua nhiều khó khăn tưởng
chừng khó có thể vượt qua...
Có lẽ vì hiểu nhiều về
tâm tư và con người tôi, nên nhiều lần có những cuộc tổ chức hội họp, lễ lạy
trong giáo phận, tôi đều được cha cho phép tham gia như khai mạc và kết thúc
Năm Thánh 2000; khai mạc và kết thúc Năm Mân Côi (10.2002 - 10.2003); khai mạc
và kết thúc Năm Năm Thánh Thể (10.2004 - 10.2005)...
Hoặc có những cột mốc
quan trọng trong cuộc đời tôi, cha hiện diện để động viên và cầu nguyện cho
tôi. Chẳng hạn, cha Micae chủ sự ngày tôi nhận nhiệm sở giáo xứ Bến Sắn, chủ sự
hoặc giảng lễ các thánh lễ tạ ơn nhân 10 năm, 15 năm và 17 năm tôi được lãnh nhận
thánh chức...
Trong máy vi tính của
tôi, vẫn còn giữ mãi một kỷ niệm. Đó là bài phát biểu mà cha Micae Lê Văn
Khâm, với tư cách là Tổng Đại Diện của giáo phận Phú Cường, được mời phát biểu
vào ngày 30.11.2007, tại cuộc họp báo cáo cuối năm của một cơ quan
nhà nước tỉnh Bình Dương.
Nay cha đã về Nhà Cha, để
tưởng nhớ vị linh mục suốt đời trung thành với ơn gọi, đã cống hiến công sức lớn
lao cho giáo phận Phú Cường, đã xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ làm đầy tớ của
Chúa nơi trần gian, chúng ta cùng đọc lại một phần của bài phát biểu ấy để thấm
thía hơn những tâm huyết của Người Cha, Người Anh đi trước. Trong bài phát
biểu, có đoạn Cha Micae nói:
"...Từ phía những
người Việt nam công giáo, tuy khiêm tốn mang hạt cải đi gieo, dù nó góp
phần cách nhỏ nhoi và tiệm tiến, nhưng cũng nhằm hoàn thiện một phần xã hội
trần thế, lớn dần lên theo cách của Thầy Giêsu, Chúa chúng ta.
Những người Việt nam
công giáo hay những người công giáo tại Việt nam đều có chung một chí hướng
là ‘Phúc Am hoá’ nơi môi trưòng mình sống, dầu hoàn cảnh có thuận lợi hay không
thuận lợi.
Sự cộng tác và hợp tác là
hai yêu tố của hai mặt của một bàn tay linh động và đầy chất sống. Nhờ ánh sáng
của Lời Chúa, người công dân công giáo biết hoà trộn nhuần nhuyễn cách sống đạo
Chúa và cách sống đời thường của mình sao cho hiệu quả cao.
Tôi biểu dương và hết
sức trân trọng những linh mục, tu sĩ và giáo dân đã tích cực dấn thân không mệt
mỏi.
Tôi đánh giá cao và
khích lệ mạnh mẽ những thành quả thu hoạch được trong năm năm qua của cộng đồng
Dân Chúa tại phần đất Bình Dương, một phần của Giáo phận Phú Cường.
Về nhu cầu của người công
giáo là nơi phượng tư (nhà thờ). Chính nơi nầy giúp cho người tín hữu thường
xuyên đến cầu nguyện, sám hối, định tâm hướng thiện và trở nên người tốt. Điều
nầy rất lợi cho xã hội. Một nhà thờ được dựng lên có khả năng xoá bõ hẳn nhiều
nhà tù.
Giáo dục được một người
trở nên tốt là đồng nghĩa sản sinh một thế hệ tốt tiếp theo. Nên rất cần những
cơ sở thờ phượng ở những nơi có đông dân cư sinh sống, như khu công nghiệp, khu
dân cư mới….
Di dân (dân nhập cư) là nguồn
lợi tức không đồng vốn. Giúp cho di dân ổn định cuộc sống thì sản phẩm xã hội sẽ
tăng .
Tỉnh Bình Dương đang có
nhiều khu công nghiệp, có nhiều dân nhập cư, lương cũng như giáo đến từ nhiều
miền khác nhau của đất nước. Do đó, vấn đề dân nhập cư cũng là một bài
toán ẩn tiềm nhiều phức tạp! Sự có mặt của tôn giáo trong lúc nầy cũng rất cần
thiết cho sự cải thiện xã hội.
Chúa Giêsu đã từng thốt
lên với Cha của Ngài: “Ut sint unum - Xin cho tất cả họp nhất”.
KÍNH chúc Đại hội thành
công, thành công với mục tiêu cao hơn … xa hơn... VÀ… tốt
hơn…"
Mới đây chừng vài tháng,
tôi đến thăm cha, cha hỏi thăm tôi đủ thứ về sức khỏe, về công việc, về đời sống,
về tương quan... Cha còn gởi lời thăm đến ông bà cố của tôi. Nhắc lại vài kỷ niệm
trong quá khứ, cha lại tiếp tục ân cần động viên và tỏ dấu vui mừng khi nghe
tôi nói về những điều tích cực.
Tôi chân thành thưa với
cha: "Con không còn sợ làm linh mục như những ngày đầu con đến với cha.
Ngày đó, nếu không có cha giúp, con không biết bây giờ mình ra sao".
Cha Micae ôn tồn và khiêm
tốn đáp lại: "Ơn Chúa hết. Không có ơn Chúa, làm gì tụi mình còn
đây".
Tuy phải ngồi xe lăn, hơi
gầy hơn, có bệnh nền và đã gần 83 tuổi, nhưng cha Micae vẫn còn khỏe mạnh và
minh mẫn. Vậy mà chỉ với con vi trùng vô hình, đã có thể cướp mất sự sống của
cha.
Kính thưa cha Micae, người
thầy của riêng con, con yêu mến cha, con tưởng nhớ cha. Nghe tin cha đã bình
yên ngơi nghỉ, con xin viết vội vài dòng để bày tỏ lòng biết ơn và niềm thương
cảm của con dành cho cha.
Phận làm con, chúng con
chỉ còn biết dâng lời cầu nguyện cho cha. Xin Chúa luôn ấp ủ cha trong tình
thương của Ngài. Xin Chúa dìu cha vào thiên đàng như xưa người trộm lành đã hạnh
phúc và hãnh diện tháp tùng với Chúa vào thiên đàng vậy.
Trước tòa Chúa, xin cha
thương cầu nguyện cho chúng con với. Xin Cha hãy tiếp tục đồng hành cùng giáo
phận, như xưa, khi còn hoạt động, cha đã không mệt mỏi để xây dựng giáo phận dù
thời chiến hay thời bình, dù miền đồng bằng hay vùng kinh tế mới, dù trải qua
bao nhiêu lần bỉ cực hay thảnh thơi, dù còn hoạt động hay những năm tháng hưu
dưỡng...
Chúng con kính chào từ biệt
cha. Hẹn một ngày, chúng ta lại gặp nhau trong Nước Chúa, Nước Hằng Sống, Vĩnh
Phúc và Bình An!
Lm JB NGUYỄN MINH HÙNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét