ĐỘC GIẢ: Tại Thành phố HCM, có một số nơi thờ cúng gọi là Chùa Ông, Chùa Bà. Nghe nói Chùa Ông thờ Quan Công còn Chùa Bà thì thờ Thiên Hậu Thánh Mẫu. Vậy Thiên Hậu Thánh Mẫu là ai?
AN
CHI:
Chùa Ông mà người Quảng Đông gọi là Quán Tây miếu (Quan Đế miếu) thì thờ
Quan Công còn Chùa Bà mà họ gọi là Phò miễu (Bà miếu) thì thờ bà Thiên Hậu
Thánh Mẫu. Tuy nhiên, theo lời học giả Vương Hồng Sển, cũng có nơi gọi là Phò miễu (= miếu Bà) nhưng không thờ bà
Thiên Hậu Thánh Mẫu, mà lại thờ bà Chúa Thai sanh, coi về sanh đẻ (1).
Tương truyền bà Thiên Hậu là người
huyện Bồ Điền, tỉnh Phước Kiến bên Trung Quốc. Bà sinh vào đời Tống, là con gái
thứ sáu của Lâm Nguyện. Mới lọt lòng, bà đã phát hào quang rực rỡ và tỏa hương
thơm kỳ lạ. Ngay khi bà hãy còn nhỏ, anh bà đi buôn đường biển, gặp gió to sóng
cả nguy hiểm đến tính mạng, bà nhắm mắt định thần mà biết được rồi và xuất thần
đi cứu anh thoát nạn. Lúc lớn lên, bà có thể cỡi chiếu bay trên biển hoặc đằng
vân mà đi ra các đảo xa. Sau khi thăng, bà thường khoác áo bào màu đỏ bay lượn
trên biển. Tương truyền bà đã thăng vào năm tròn hai mươi tuổi. Vào các đời Tống,
Nguyên, Minh bà đều có nhiều lần hiển hiện rất là linh thiêng. Người đi biển
thường thờ bà và khấn bà để được độ cho thuận buồm xuối gió. Theo Từ nguyên thì bà được phong là Thiên Phi
vào đời Vĩnh Lạc nhà Minh, sau lại được phong Thiên Hậu, được lập đền thờ tại
kinh đô. Còn Từ hải thì lại chép rằng
bà được phong Thiên Phi, sau gia phong Thiên Hậu vào đời Khang Hy nhà Thanh.
Học giả Vương Hồng Sển lại chép rằng bà húy là Mi Châu, người Bồ Dương, sinh nhằm
ngày 23 tháng 3 năm Giáp Thân (1044) Đời Tống Nhân Tông là con của Lâm Tích
Khánh. Tám tuổi biết đọc. Mười một tuổi tu Phật. Mười ba tuổi thọ lãnh thiên
thơ: thần Võ Y xuống cho một bộ Nguyên vi bí quyết. Ngoài ra, bà còn tìm được
dưới giếng cạn một xấp cổ thư khác. Bà coi theo đó mà tập luyện rồi đắc đạo. Được
phong Thiên Hậu Thánh Mẫu năm Canh Dần niên hiệu Đại Quan đời Tống tức năm 1110
(2).
Có thể là trong lời kể của nhiều người khác sẽ còn có những chỗ dị đồng khác nữa.
Đây không phải là chuyện lạ: khi mà cuộc đời của một nhân vật đã đi vào truyền
thuyết, nó có thể có những dị bản.
1. Xem Sài Gòn năm xưa, Thành phố HCM,
1991, TR.199.
2. Xem sđd, tr.201-302
Kiến
thức ngày nay, số 122, ngày 1-11-1993
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét