ĐẤT VÀ NGƯỜI XỨ BÚNG

Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2021

Nguyễn Huệ tống cổ giặc phương Bắc ra khỏi bờ cõi nước Việt (mồng 5 tết Kỷ Dậu 1789)!

 NGUYỄN HUỆ TỐNG CỔ GIẶC PHƯƠNG BẮC RA KHỎI BỜ CÕI NƯỚC VIỆT (mồng 5 tết Kỷ Dậu 1789)!

* Nếu binh lực miền Nam của Nguyễn Huệ thua binh lực miền Bắc của Lê Chiêu Thống, chuyện gì xảy ra cho vận mệnh quê hương chúng ta?

Lịch sử nước Việt sao lắm nỗi đoạn trường...

(1) Triều đình Thăng Long ở Đàng Ngoài (Bắc hà/miền Bắc) luôn chăm bẳm dùng võ lực tấn công Đàng Trong (Nam hà/miền Nam) để thống nhứt cho bằng được (chớ không phải bằng ý nguyện thống nhứt trong hòa bình). Từ năm 1600 đến năm 1625 hai Đàng đánh nhau suốt, may thay binh lực Chúa Nguyễn của Đàng Trong vững vàng nên giữ được cơ nghiệp.

Nhờ vậy, trong khoảng 170 năm được một cõi mình ên, các Chúa Nguyễn đã mở mang bờ cõi cho tới tận mũi Cà Mau, rộng gấp đôi so với lãnh thổ Đại Việt thời Hậu Lê.

(2) Năm 1775 chúa Nguyễn suy yếu, quân miền bắc chiếm luôn kinh đô của miền nam Đàng Trong (bấy giờ là Phú Xuân), và... "chúa Trịnh chỉ bận tâm trong toan tính đồng hóa vùng đất vừa chiếm được!" (Tạ Chí Đại Trường, cuốn "Lịch sử nội chiến ở Việt Nam từ 1771 đến 1802").

Chỉ trong vòng một con giáp thôi, từ 1774 đến năm 1786, người dân Phú Xuân ta thán, oán khí ngất trời.

Người Đàng Trong, cũng như người Đàng Ngoài, hết thảy đều dân nước Việt - nhưng cách hành xử của quan quân Đàng Ngoài không có chút gì mang tình nghĩa đồng bào.

(3) Thời may có phong trào Tây Sơn dựng nghiệp tại Bình Định (thuộc Đàng Trong) ngày càng mạnh, tới năm 1786 thì Tây Sơn thốc binh tấn công quan quân của chúa Trịnh đang chiếm đóng Phú Xuân.

Người dân đã tiếp tay cho Tây Sơn đuổi quan quân của Đàng Ngoài cuốn gói ra khỏi kinh đô của miền Nam.

(4) Triều đình Thăng Long của vua Lê Chiêu Thống vừa thủ cựu vừa tệ hại, rước giặc Thanh vào để hợp lực tấn công miền Nam (Đàng Trong).

Thử nghĩ: nếu bấy giờ binh lực miền Nam thua binh lực miền Bắc, chuyện gì xảy ra cho vận mệnh quê hương chúng ta? Nước Việt làm phiên thuộc, chư hầu cho Tàu là cái chắc.

... Ngược dòng thời gian, tưởng nhớ chiến công của Nguyễn Huệ, mà thốt lên: vận mệnh nước Việt ngày đó thiệt may mắn biết chừng nào!




Nguồn: Nguyễn - Chương Mt

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét