THỰC HƯ CHUYỆN VUA GIA LONG CẦU VIỆN THỰC DÂN PHÁP
1) Trong cuộc chiến để thu hồi bờ cõi về một mối, giữa
Nguyễn vương (Nguyễn Phước Ánh 阮 福 暎,
thường gọi Nguyễn Ánh) với nhà Tây Sơn (家 西 山,
còn viết là 西 山 朝),
quí bạn vẫn thường được nghe nói là Nguyễn vương cầu viện quân sự nơi Pháp.
Vậy, quí bạn có biết rằng, tham gia trong quân đội của
Nguyễn vương thực ra chỉ vỏn vẹn 4 sĩ quan & 80 binh sĩ người Pháp "trợ
chiến" THEO SỰ CHỈ HUY của các tướng lãnh người Việt (theo cuốn "Đại
Nam thực lục", "Việt Nam sử lược" của Trần Trọng Kim)!
Một nhúm Tây ít ỏi mấy chục người, thử hỏi, làm nên
trò trống gì trong một cuộc chiến có tới hàng chục ngàn quân (của cả hai bên)?
Đã vậy, nhúm người Tây đó không nắm binh quyền mà đứng dưới trướng tướng lãnh
người Việt!
2) Sự thực này là KHÁC XA một trời một vực so với triều
đình Thăng Long của Lê Chiêu Thống cầu viện Tàu đem tới 20.000 quân tràn vô nước
Việt - có nguồn phân tích cho rằng có khoảng 5.000 quân, vâng, ngay cả là con số
5.000 quân Tàu thì cũng quá đông, đông khủng khiếp so với nhúm... 80 người Tây
tham gia trong quân đội triều đình Gia Định của Nguyễn Ánh.
Hơn nữa, quân Tàu của Tôn Sĩ Nghị trở thành lực lượng
chánh, cầm trịch (trong khi quân của triều đình Thăng Long chỉ hụ hợ) là rất
KHÁC, KHÁC HẲN với bản chất của nhúm Tây trợ chiến trong quân đội của triều
đình Gia Định - nhúm Tây đó đóng vai trò hụ hợ, trong khi quân đội người Việt của
Nguyễn Ánh mới là lực lượng chánh!
3) "Rước voi về dày mả tổ", hình ảnh này là
quá đúng với triều đình Thăng Long bấy giờ, vì rước tới hàng ngàn quân Tàu, quả
là voi dày chớ còn gì nữa!
Còn vỏn vẹn mấy chục người Tây mà "dày mả"
gì nổi, đạp được mấy ngọn cỏ lơ thơ là hết mức rồi đa.
4) Vậy, hãy nhìn cho tỏ tường, về việc gọi là
"Nguyễn Ánh cầu viện Pháp", cầu viện cái giống gì mà chỉ loe ngoe một
nhúm người Pháp?
Nguyễn vương (Nguyễn Ánh) ban đầu có biên thơ, nhờ
Pigneau de Béhaine (giám mục Bá Đa Lộc) chuyển giao, đưa ra yêu cầu nước Pháp hỗ
trợ hay không? CÓ.
Nhưng, rất nhanh, chỉ mấy năm sau - là vào năm 1790
Nguyễn vương với tầm viễn kiến chánh trị về thời thế bên nước Pháp, ông đã biên
thơ gửi đến chánh quyền bên Pháp với lời lẽ cảm ơn theo phép ngoại giao nhưng
trong đó TUYỆT NHIÊN KHÔNG CÒN NHỜ GIÚP, không cầu viện gì nữa.
Lá thơ năm 1790 (lúc này Nguyễn vương vẫn đang trong
cuộc chiến với nhà Tây Sơn) thì nhiều người ưng "lệch sử" không nhắc
gì đến, chỉ chăm bẳm vào lá thơ "cầu viện" trước đó để ném đá / kết
án Nguyễn vương.
"Cầu viện" thì phải căn cứ vào thực tế đã diễn
ra như thế nào. Thăng Long của Lê Chiêu Thống cầu viện và sau đó cả ngàn quân
Tàu tràn vào, quá rõ đây là "rước voi về dày mả tổ"!
Trong khi đó, Gia Định của Nguyễn Ánh cầu viện, nhưng
sau đó không có quân Tây chánh qui nào đổ bộ hết ráo.
Đâu phải Thăng Long cho "voi dày", nên Gia Định
cũng phải mang tiếng ô nhục như Thăng Long, để ... huề cả làng?
5) Trong THỰC TẾ LỊCH SỬ, từ 1790 cho đến khi Nguyễn
Ánh đánh bại nhà Tây Sơn vào năm 1802, suốt hơn mười năm dài này là dựa vào nội
lực quân đội người Việt của triều đình Gia Định.
Theo cuốn "Việt Nam sử lược" của Trần Trọng
Kim và cuốn "Đại Nam thực lục", Nguyễn Ánh vào năm 1793 đã mua hẳn một
chiến hạm cũ của Châu Âu rồi sai người tìm hiểu công nghệ mà thiết kế, chế tạo.
Cho đến khi kết thúc chiến tranh, Nguyễn Ánh có một số thuyền hùng hậu lên tới
100 chiến hạm, 800 pháo hạm và 500 bán pháo hạm.
Sự giỏi giang đó, nói nào ngay, là kế thừa tinh hoa của
tiền nhân thuộc dòng dõi Nguyễn Phước tộc! Các chúa Nguyễn trước kia đã từng học
hỏi công nghệ quân sự của Bồ Đào Nha để chế tạo đại pháo, chiến hạm - từng rỡ
ràng với việc Nguyễn Phước Tần đánh thắng hải quân Hòa Lan năm 1643 khi mon men
muốn đánh chiếm Quảng Nam.
6) Hãy trả lại sự thật lịch sử, đó là Nguyễn Ánh thực
ra KHÔNG còn cần đến việc cầu viện Pháp, mà dựa hoàn toàn vào nội lực để đánh
thắng nhà Tây Sơn - từ 1790 cho đến 1802.
Còn một nhúm chỉ mấy mươi người Pháp có mặt trong quân
đội triều đình Gia Định của Nguyễn Ánh, từ đâu ra?
Giám mục Bá Đa Lộc rốt cuộc đã "xôi hỏng bỏng
không" vì chánh quyền bên Pháp lúc bấy giờ không mặn mà gì với việc trợ
giúp Nguyễn Ánh, thành thử vị giám mục này xoay qua "vận động" chỉ một
nhúm lính tráng (84 người). Vậy đó. Đồng thời "vận động" một số nhà
buôn góp bạc cho Nguyễn Ánh đặng có cơ hội làm ăn lâu dài về sau (nếu như Nguyễn
Ánh thành công).
Giới doanh nghiệp "đặt bạc" để mần ăn nơi xứ
này nước nọ là chuyện thường tình ở bất cứ thời nào, hồi đó và bây giờ đều như
rứa.
7) Nói thêm, cho "thông não"...
Lúc thực dân Pháp nổ đại bác mở đầu xâm lược vào năm
1858, rồi nuốt dần lãnh thổ nước Việt là vào thời vua Tự Đức. Nhà vua này gọi
Hoàng đế Gia Long là ông cố (Gia Long, Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức). Vậy mà,
thời nay có nhiều kẻ cho rằng Gia Long rước tây làm mất nước, tức ... ông cố của
vua Tự Đức dầu đã qua đời bạc cỏ nơi nấm mộ từ lâu rồi thì cũng phải "hiện
hồn" về mà gánh lấy cái "tội" xảy ra dưới thời cháu cố!
Khó vậy mà họ cũng giỏi tưởng tượng cho bằng được!
Họ có biên chép lịch sử đâu, mà họ đang làm "lệch
sử" ./.
--------------------------------------------------------
Hình ảnh: Lăng hoàng đế Gia Long / Hình vẽ Hoàng đế
Gia Long, người sáng lập Nhà Nguyễn, trị vì từ năm 1802 cho đến khi qua đời năm
1820.
* Mời đọc thêm bài này, cũng liên quan đến Nguyễn Ánh
(Gia Long): https://www.facebook.com/nguyenchuong158/posts/1148438502256795
Nguồn: Nguyễn - Chương Mt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét