ĐẤT VÀ NGƯỜI XỨ BÚNG

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2022

Lễ Vàng Cha Phêrô Đoàn Công Triệu tại Họ Nha Ràm

LỄ VÀNG CHA PHÊRÔ ĐOÀN CÔNG TRIỆU

(Tại họ Nha-ràm)

Chánh ngày 18 Février 1926, bổn đạo họ chánh Nha-ràm và các họ xung quanh của cha Phêrô Đoàn-công-Triệu coi sóc là: Họ Vạn-phước, Phước-khánh, Mỹ-điền, Cần-đước, Cần-giuộc, Bà-đắc, Rạch-chanh và Long-định đều tựu hiệp. Tám giờ sáng khi xe hơi Saigon đi rước các cha đã đến. Thì kế tiếp theo hai xe hơi Gia-định xuống, 1 xe của ông Đốc Tuấn, chở bà con và gia quyến, 1 xe Camion nữa chở bọn nhạc Gia-định và mấy người ở Nha-ràm lên làm ăn ở miệt Saigon và Gia-định. Có mấy thầy Dòng và Dì phước bà con cùng là con cái của cha Phêrô cho đi tu cũng tựu đến.

Đúng 8 giờ rưởi khỉ sự, các cha rước cha Phêrô Triệu lên nhà thờ làm lễ, có nhạc theo đánh. Xem lễ tới đọc Evang rồi, thì cha Phaolồ Đạt lên giảng một bài nói về đấng làm thầy cả và nhắc lại công lao của cha Phêrô trong 46 năm trường ở hạt Phước-lộc, đoạn cha Phêrô làm lễ tiếp cho đến hoàn thành.

Đây tôi kể sơ qua cuộc tiếp mừng cha: Trước hết cũng nhờ có cha phó là cha Nguyễn-tấn-Sử, khéo sắp đặt dọn dẹp cuộc Lễ Vàng. Tại nhà cha sở dọn một tòa nghi tiết, trên hết có treo một mũ triều thiên, thả thòng tụi xuống đủ màu, ở trước đó một thánh thiên thần cầm tấm giấy băng đề: “Vạn tuế Cha Phêrô” dưới để kiển, bông hoa, cờ xí rực rỡ. Trước hết bổn đạo nam nữ họ Nha-ràm cùng các họ xung quanh đọc bài ca ngâm thánh thót, trổi giọng mừng vui xem ra như chủ chăn ngồi giữa, còn cả đoàn chiên bao phủ xung quanh. Đọc dứt các bài thì cha Phêrô đứng dậy làm phép lành và trả lời cám ơn công trình các cha khó nhọc đang xa mà đến, cám ơn hết thảy các bổn đạo xa gần. Ngài xin Chúa hằng xuống phước cho các con chiên mình. Cha tiếc một đều trong hạt Phước-lộc ít trổ sinh ra cho nhiều đấng làm thầy cả.

Cha Phêrô dứt lời kế cha Nuôi đứng dậy thay mặt các cha và trong bổn đạo, Ngài nói vắn tắt ít lời vì Ngài khi làm thầy phó tế có ở Nha-ràm, Ngài cám ơn Chúa vì hằng gìn giữ cha đặng mạnh giỏi đến rày, sau thì khuyên bổn đạo trung tín cùng chủ chăn mình cho đến cùng. Cha dứt lời kế ông Nguyễn đức Tuấn, là người quê hương ở Nha-ràm thay mặt cho bà con anh em và mấy người cũng gốc gác ở hạt Phước-lộc, bây giờ đi tha phương làm ăn, mà có đôi lời cùng cha Phêrô. Trước hết thì cám ơn cha vì dày công khó với bổn đạo từ thuở ông bà cha mẹ đến bây giờ, đã 46 năm trường, biết mấy ngàn ơn phước rưới khắp nơi nơi, biết mấy ngàn lần nhọc nhằn cay đắng, sau thì xin lỗi cha vì trong bầy chiên cũng có kẻ xiêu lạc cũng có kẻ lầm lỗi mất lòng chủ chăn, nên xin cha rộng tình thương xót thứ tha và sau hết thì chúc cho cha trường thọ sống lâu hơn nữa, ước ao cho cha đến lễ Ngọc. Trong lúc ông Đốc nói thì thiên hạ thảy động lòng, đều sa nước mắt, nói dứt lời thì hết thảy lạy cha hai lạy.

Cha Phêrô cùng cầm nước mắt chẳng đặng, vội vàng đứng dậy trả lời dịu dàng êm ái. Ngài cám ơn các con chiên ở xa mà về vầy hiệp nhau, sau thì cám ơn ông Đốc vì hết lòng lo cho cuộc lễ nầy nên nghi tiết, sau hết cha buồn một đều là các con phải xiêu lạc kiếm thế làm ăn, nên họ Nha-ram phải là lần bớt người lo lắng và bớt số bổn đạo. Người ước ao làm sao cho đặng sum vầy như trước. Dứt lời cha quì gối chấp tay cách khiêm nhượng xin các cha chúc ban phép lành cho Người. Kế bọn nhạc Gia-định trổi tiếng xướng ca rộn ràng inh ỏi, một chặp thì M. Nguyễn -ỷ-Thành ra đứng giữa đọc một bài chúc mừng chánh tế đã đến lễ Ngũ tuần. Trước là mửug vì nay được đến chúc mừng cha, gần 50 năm ở miệt Phước-lộc biết bao nhiêu công lao khó nhọc nay đã 83 tuổi, lụm cụm, đầu bạc, răng rụng, tai điếc mắt lờ mình gầy tuổi hạc, sánh cha như cây đại thọ che cho kẻ hành lý ẩn dưới gốc cây cao cả. Cha như ngọn đèn giữa gió mà chẳng lạt xao, cha vững bền cầm lái thuyền hội thánh mà thẳng vào tới bến, rồi thì xin lỗi cho các con chiên cứng cổ cứng đầu, sau hết cầu chúc cho cha trường thọ bá niên hầu sau đặng kẻ chăn cùng đoàn chiên sum vầy trên nước thiên đàng.

Đọc dứt bài thì nhạc ca hát đánh tiếp một chặp nữa, kế sau hết, một trò nhỏ là Gioan Bt Toản ra giữa đọc một bài Ca suôn thanh thao, dạn dĩ mừng thần phụ Phêrô đã đến Lễ Vàng, cha đã noi gương thánh bổn mạng mình, vì thánh Phêrô xưa là người chài lưới cá, sau Chúa chọn làm tông đồ cả. Còn cha Phêrô cùng là tông đồ đời nay, hơn 50 năm chèo chống lên xuống trong mấy họ đã kể trước, đặng mà chài lưới bổn đạo trong hạt Phước-lộc. hầu dìu dắc mà đem tới nơi an nhàn tiêu sái là nước thiên đàng, đọc dứt bài thì ca nhạc tiểp luôn cho đến mãn cuộc mừng, quá 12 giờ trưa.

Mừng xong rồi thì cha Phêrô mời các cha và mấy ông mấy thầy dự tiệc tại nhà cha, có một đều cũng là ngộ, là cha đãi ăn ba cách, trước hết là đồ tây rồi ăn đồ annam, sau hết thì ăn đồ chả. Đến từng chóc thì uống sâm banh dưng chúc vạn tuế cho cha lần sau hết. - Còn về bổn đạo xa gần thì đại tiệc trong hai cái nhà riêng trong họ.

Mãn tiệc xong thì các cha nghỉ một chút, tới hai giờ rưỡi chiều chụp hình các cha và bổn đạo, đến 3 giờ rưỡi thì xe hơi đưa các cha về và bổn đạo ai nấy phỉ tình hoan lạc lãi rãi cũng ra về.

Nguyễn-tâm-Chánh,

MỪNG LỄ NGŨ -TUẦN TẠI HỌ NHA-RÀM

Mừng vì Thần-sứ, mừng chánh tế đã đến lễ Ngũ-Tuần. Kính lạy Phụ-thân, chúng con thật hoan hỉ lẫy lừng, vì đặng phước đến chúc mừng thần phụ. Năm mươi năm công trình gồm đủ, đấng chăn lành gìn giữ bầy chiên. Dầm nắng mưa cực nhọc chẳng ưu phiền, miền Phước-lộc ruổi tìm con chiên lạc. Tám mươi ba thu mình gầy tuổi hạc, răng chẳng còn đầu thì bạc phê phê. Cha nay như cây đại thọ nhành lá sum sê, che cho người hành lý ẩn dựa kề nơi cội cả. Dễ sợ chi thiên quang nắng hạ, ym mát thay miệng ca hát, tay khảy cầm. Nay chúng con cám nghĩa tình thâm; toại lòng thay như nắng cả gặp mưa dầm, phỉ dạ bảy tợ cá kia trầm dưới vực. Năm mươi năm trường nhọc nhằn hết sức, muôn ngàn và phước rưới khắp mọi nơi. Xin Chúa trên nhuần gội trả công người, ban ơn đặng chứa chan hồn và xác. Lòng kính Chúa yêu người vặc vặc, dạ khử trần lánh tục phao phao. Cha như đèn giữa gió chẳng tạt chẳng xao, bền lái vững thẳng xông vào tới bến. Đường chông gai sỏi sành diệu viễn, nẻo gập ghình lên xuống quanh co. Ơn Chúa trên gìn giữ lắng lo, cho thần phụ ấm no hồn xác. Hởi thương thay! lại ra phụ bạc, mà kẻ chài nhiều lúc ưu sầu. Cũng bởi chiên cứng cổ cứng đầu, làm nhiều lần ngậm cay uống đắng. Chúng tử nay dốc tình khấn khấn, cha nhơn từ xin khấn thứ tha. Con sấp minh cúi lạy xin cha, rộng tình dung thứ lỗi đà bấy lâu. Mừng cha rồi nghĩ lại thêm sầu, cha lụm cụm bạc đầu tai điếc. Công ơn cha kể sao cho xiết, biết lấy chi báo đáp nghĩa dày. Đấng đại tướng lão lai tuổi hạc. Chúng con vầy ca nhạc mừng vui. Xin ơn trên gìn giữ dưỡng nuôi, cho cha đặng thái bình nơi Phước-lộc. Chúc cho cha an nhàn vóc ngọc, cầu phụ thân trường thọ bá niên. Ở đời nầy dìu dắc đoàn chiên, hầu sau đặng thượng thiên an nghỉ. Cha cùng con sum vầy hoan hỉ, ngợi khen Chúa tể phỉ chí muôn đời.

Chúng tử đồng bái

.Báo Nam Kỳ Địa Phận năm 1926

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét