ĐỘC
GIẢ:
Mười hai bến nước trong “phận gái 12
bến nước” là gì? Có phải chăng là 12 cương vị trong xã hội xưa của ta và Trung
Quốc như: Cao là công, hầu, khanh, tướng;
trung là sĩ, công, nông, thương, và
thấp là ngư, tiều, canh, mục? Còn
trong và đục có phải là thanh khiết, trong sạch và dơ bẩn, tham ô hay không?
AN
CHI:
Nhiều người vẫn quan niệm mười hai bến nước
đúng như ông đã nêu. Chúng tôi không tin ở cách giải thích trên mà cho rằng
Huình-Tịnh Paulus Của giảng có lý hơn:
“Con gái mười hai bến nước: Thân con gái như chiếc đò, hoặc gặp bến
trong, hoặc mắc bến đục, hoặc đưa người tốt, hoặc đưa người xấu, may thì nhờ, rủi
thì chịu. Tiếng nói mười hai bến nước là nói cho có vần” (Đại Nam quấc âm tự vị, tập 1, Sài Gòn, 1859. Xem ở chữ bến, tr.46-47)
Điều mà tác giả giảng rằng
“Tiếng nói mười hai bến nước là nói cho vần” thì chúng tôi quan niệm là do từ
nguyên dân gian mà ra. Đối với thành ngữ đang xét, rõ ràng là hai tiếng trong, đục phải được hiểu rộng hơn cách
hiểu mà ông đã nêu.
Kiến
thức ngày nay, số 95, ngày 1.11.1992
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét