Ẩn thân bên cạnh Chúa Trời, thì hơn tin cậy ở người trần gian. Cậy nhờ thần thế vua quan, chẳng bằng ẩn náu ở bên Chúa Trời. Tv 118

Thứ Tư, 4 tháng 11, 2020

Lai rai câu chuyện "Việt Ngữ"

 Lai rai CÂU CHUYỆN "VIỆT NGỮ"...

1/ Phần lớn dân Hương Cảng dùng tiếng Quảng Đông. Mặc dù cùng xài chung văn tự với Bắc Kinh, nhưng cách phát âm của tiếng Quảng Đông khác, rất khác với cách phát âm của tiếng Quan thoại 官話 (Mandarin) mà dân Bắc Kinh đang dùng! Người Bắc Kinh mà nghe người Hương Cảng nói tiếng Quảng Đông thì... bù trất, không hiểu gì, cứ như nghe tiếng ngoại quốc vậy, phải bút đàm thì mới hiểu.

À, tiếng Quảng Đông ở bển họ còn gọi là "Việt ngữ"( ).
"Việt"
của Hương Cảng là đồng âm nhưng ký tự khác với người Việt chúng ta (Việt: )

2/ Cũng tương tự với câu chuyện ngôn ngữ của người Việt.
Suốt ngàn năm độc lập tự chủ, kể từ thời Ngô Quyền năm 938 cho tới trước khi có chữ Quốc ngữ, hết thảy các thế hệ tiền nhân người Việt chúng ta đều xài Hán tự hết ráo. NHƯNG, phát âm bằng âm Việt!
Người phương Bắc, người Bắc Kinh nghe là... bù trất, khỏi hiểu, thành thử những chí sĩ như cụ Phan Bội Châu phải bút đàm thì họ mới hiểu.

Dùng chung Hán tự, đâu có nghĩa là phải phiên thuộc, phải sáp nhập vào "đại gia đình" phương Bắc? Chỉ có có đám ngố rừng đi theo "đại Hán" mới tuyên truyền như vậy mà thôi!

Hồi xưa khi chưa có chữ Quốc ngữ, tiền nhân chúng ta nếu không mượn chữ Hán để ghi lại, không lẽ lưu giữ ký ức lịch sử bằng... truyền khẩu, nói mồm à?

Xin nhắc lại, mượn Hán tự để viết chớ tiền nhân chúng ta đâu phát âm giống với Bắc Kinh làm chi cho má nó khi (khinh)!
Độc lập vẫn cứ là độc lập, suốt ngàn năm (trải qua các triều đại Ngô, Đinh, Tiền Lê, Lý, Trần, Hậu Lê, Nguyễn).

Bắc Kinh nói một đàng, Hương Cảng (Quảng Đông) nói một nẻo, còn người Việt chúng ta lại nói khác nữa. Kêu bằng là nước sông không phạm nước giếng.

Nguồn:Nguyễn - Chương Mt

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét