KỂ LẠI GỐC TÍCH MỖI HỌ TRONG CÁC SỞ,
ĐỊA
PHẬN NAM KỲ
-----------------
HỌ
GÒ VẮP
------------------
Họ nầy có lối năm 1879
sau Chúa ra đời. Số là thuở ấy có vợ chồng có đạo tên là Điều, gốc ở đâu không
biết, vào ở họ Gò Vắp trước hết mà sinh sản tử tôn gầy dựng ở đây, rồi sau lại
có vợ chồng ông Nhàn về ký ngụ tại họ nầy mà hạ sanh chúng tử năm bảy đứa, mà
vĩnh vi xứ nầy; nội hết thảy chừng bốn năm chục người có đạo. Xứ nầy là dân ngoại
đạo không, có ít người có đạo Thiên Chúa mới kể trước, xúm nhau làm nhà lá nhỏ
nhỏ định đặt làm nhà thờ đặng tựu nhau mà đọc kinh xem lễ. Khi ấy có đấng linh
mục tên là già Bác đứng chăn giữ đoàn chiên. Đổi dời qua đời cha Thọ coi họ nầy,
có thầy Dư là thầy tư, Đức cha đã sai mà giúp giảng đạo tại đây, thì nghe nói rửa
tội chầu nhưng được 25 người, ở đây làm ăn giữ đạo, hết thảy chừng 150 nhơn số
người có đạo.
Bây giờ hiện tại đây, thì
dòng dõi ông Điều đã tan hết không còn một ai; còn đây tử tôn con cháu ông Nhàn
bà Nhàn mà thôi, gốc là bỡi Chợ Quán mà ra. Cũng có 3 nhà khác dòng hai ông bà,
có mặt lúc nầy thì hết thảy chừng 120 mà thôi. Có chút đỉnh ruộng đất thuê lợi
chừng 12$00 mỗi năm.
Đời cha Tôma Dưỡng coi họ
An Nhơn và họ nầy, thì tụi con cháu của ông Nhàn bà Nhàn đã dưng nhà ngói của
hai ông bà ấy mà làm nhà thờ.
Lối năm 1891, cha Hay
(P.Ernest Hay) khi ấy đang dạy tại Nhà trường Latinh Saigon, đã lập nhà mồ côi
tại Gò Vắp, thì cha cũng giúp cha Dưỡng mà coi họ nầy, cho tới chừng cha Lương
(P. Lamber) đổi lại Gia Định. Vậy sau cha Hay thì cha Lương ở Gia Định cùng coi
họ Gò Vắp. Chừng cha Lương đổi đi thì cha Nguơn (P. Desseaume) về Gia Định, và
trong lúc ở đó cũng lo coi họ Gò Vắp. Sau thì cha Dư ở An Nhơn lãnh coi họ nầy
một ít lâu.
Tới năm 1909 cha Sâm đổi
lại Gò Vắp và ở tại đó cho tới năm 1912. Chừng cha Nguơn đổi lên An Nhơn, và phải
coi luôn họ Gò Vắp là sau khi cha Sâm đổi đi rồi.
Bổn đạo đây thì có phần
nhiều hơn trong người nữ vào họ áo Đ C Bà về núi Carmelô; ngày Chúa nhựt lễ cả
họ xem lễ cũng khá, có bên nam thì bê trễ, vì mắc đi làm mướn chỗ kia chỗ nọ. Mỗi
ngày thứ hai trong tuần thì cầu lễ cho các đẳng trong lửa luyện tội. Còn ngày
thứ bảy thì làm việc bảy sự thương khó Đ C Bà mà không được đông, vì người ta mắc
làm ăn buôn bán theo chợ một bên.
Đồng nhi nữ cũng biết hát
kinh ngày lễ, và giúp hát tiếng latinh, hoặc làm phép lành Mình Chúa, hoặc hát Requiem,
lễ mồ cũng được chút đỉnh. Sự rước lễ thứ sáu đầu tháng cũng khá, thầy linh mục
ở đây cũng lo thôi thúc việc linh hồn nầy. Còn về đều xin lễ cho các đẳng tháng
mười cũng vừa phải theo sức họ nghèo. Còn đầu năm thì người ta xin hai thứ lễ,
là lễ bình yên và lễ cho ông bà cha mẹ.
Sau hết rút lại một đều
trong họ nhỏ mọn đây rất đáng vui mừng hỉ hoan hoan hỉ, và danh vọng khoe khoan
phước lộc cho họ Gò Vắp trổi xa hơn thường. Là tích xưa đáo đầu, tân niên giáp
Tuất, năm 1910, bỡi công trọng các đấng Giám mục địa phận nầy lo lắng đêm ngày
mà chứng sự tử đạo ở lục tỉnh nầy, nên Tòa Thánh đã nhận lãnh mà rao truyền và
cho thiên hạ tin kính mấy đáng tử đạo trong Nam Kỳ, đặng lên bực á thành có lộc
tại chốn thiên đình, mà trong mấy á thánh nầy, thì có cha Vêrô Lựu, thầy cả tử
đạo cũng đặng phước lên bực á thánh có lộc.
Cha Vêrô Lựu vốn thiệt
sanh ra tại Gò Vắp, làng Hạnh Thông xã, hạt Gia Định. Bỡi đó cho nên họ Gò Vắp
tuy là nhỏ mọn trong những thành lớn lục tĩnh, mà thật thì chẳng phải là nhỏ mọn
đâu, vì bỡi Gò Vắp mà ra một đấng thầy cả thánh, Đức Chúa Trời rất cao trọng
trên hết mọi loài; mà đều phước hơn nữa là Vêrô Lựu, thầy cả thánh nầy lại đặng
chức tử vì đạo, mà Hội thánh chẳng sai lầm bao giờ, đã rao truyền đấng thầy cả
tử đạo nầy là á thánh có Lộc, hiển vinh, thanh nhàn vui vẻ vô cùng trên chốn trời
xanh.
Ớ Gò Vắp, mầy chẳng phải
là nhỏ mọn hơn các thành lũy lớn trong lục tĩnh Nam Kỳ đâu, vì bỡi mầy đã sanh
ra con trẻ, mà đã làm thầy chánh tế tử đạo, đặng Tòa Thánh cầm quờn Đ C G phép
tắc vô cùng, mà tôn trọng cao rao nhắc để trên bàn thờ, cho khắp bầu trời thế
giái tôn kính chúc tụng ngợi khen đời đời.
.Báo Nam Kỳ Địa Phận năm
1917
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét