THƠ TÍN
Lạy Cha Quản lý “Nam Kỳ Địa
Phận”, xin cha đem bài nầy vào nhựt trình làm ơn, cho thế gian đặng biết các
cha làm việc lành kín đáo là dường nào. Làm cho một mình Đ C G hay mà thôi. Con
đã biết vậy nên con mới ra công mà đọc việc cha Giude Biểu lại cho ai nấy hay,
mà ngợi khen các thầy cả đạo thánh Chúa.
Bấy lời con xin trọng
kính cha hết lòng và cám ơn cha. Xin cho cha đặng mạnh giỏi làm việc Chúa.
Ngày 19 Septembre 1924
dây thép nhà Đức cha đưa tin đến Cái Mơng: Cha Giude Biểu đã qua đời. Cha Dumortier
chánh sở liền thông cho họ Phú Hiệp hay mà cầu lễ vượt, và định ngày 25 kế đó,
cha sở Cái Mơng sẽ mời các cha chung quanh đến làm lễ hát trọng thể thượng bực,
cho cha Giude Biểu là cha sở cựu họ Phú Hiệp. Nhơn dịp nầy tôi xin dưng đôi
hàng quê kệch, phường rẫy, hầu đưa cha Giude đã về cùng Chúa, lãnh phần công đã
lập nơi cõi trần nầy.
Cha Giude Nguyễn trang Biểu
(sanh ra năm 1854 qua đời 1924) là con thứ sáu ông trùm nhứt họ Tân Triều, quí
danh là Nguyễn văn Mẫn. Ông nầy có lòng ái mộ cho danh Cha cả sáng, vừa khi biết
có nhà trường dạy dỗ tập tành những con trẻ hầu sau đặng làm thầy cả giúp việc
linh hồn bổn đạo, thì ông liền nghiệm xét trong các con mình, đứa nào hiền lành
và ái mộ việc thờ phượng Chúa, ưa đọc kinh xem lễ mà dưng cho Chúa. Vậy ông định
quyết dưng Giude Biểu làm của tế lễ, cho vô nhà trường là năm 1870, khi ấy
Giude nên 16 tuổi.
Giude có tánh hiền lành lại
vui vẻ lắm, ưa vào nhà thờ đọc kinh viếng Chúa; bề học hành trí hóa mở mang
theo kịp với chúng bạn luôn, nên qua năm 1878 thì đã đặng chịu cắt tóc chọn một
mình Chúa làm phần gia tài, bỏ vườn tược đất đai cho mấy chị mấy anh chia nhau
tùy ý.
Đến năm 1884 Đức giám mục
lại phong quờn chánh tế cho Giude và bổ đi giúp cha Hòa (P. Greset) tại sở Cái
Bè. Từ đây thỉnh thoảng mới thấy được tánh tình dè dặt và tài năng đức hạnh cha
Giude Biểu. Dầu người ra sức mà giấu kỹ lưỡng song hữu xạ tự nhiên hương
Cha Giude đến Cái Bè thì
cha Hòa (người ta gọi là ông thánh sống, người chẳng trọng cầm quyền tự chủ)
người xin cha Giude đi ở Cái Thia, cho đặng thâu đường đất cho bổn đạo dễ bề đọc
kinh xem lễ ngày Chúa nhựt lễ cả; cùng khi đau đớn liệt lào đặng gần gũi cha thầy
mà nhờ ơn phần rỗi. Cha Hòa giao họ Cái Nứa, Cái Thia, Cái Cau, Cổ Lịch, Cái
Bèo, Rạch Miễu, Bải Chàm cho cha Giude lo liệu thăm viếng dạy dỗ. Còn phần cha
thì coi mấy họ phía dưới là Cái Mây, Cái Bè, Cái Lá, Trà Tân, Hiệp Hòa, Ba Tồn.
Hằng tuần cha luân phiên đi họ nầy họ khác cho đến thứ sáu thứ bảy mới về nhà,
mà chẳng phải cha đi ô-tô, xà-lúp, ca-nô máy dầu; cha đi một chiếc ghe lường hai
chèo, đồ vật thực là một nhiếm gạo và vài ba chục hột vịt mà thôi. Giống các Thánh
Tông đồ đi, không tiền không bạc, không giày, không gậy.
Cha Giude đến Cái Thia
chăm lo việc Chúa, người đi viếng các sở biết số bổn đạo, Song đâu đó cũng leo
heo không đặng mấy nhà, người mới bàn tính với cha Hòa phải lo qui bổn đạo, nên
người lập kế bày nghề cho bổn đạo làm, trước là cho có đủ sanh nhai; sau làm mồi
rủ kẻ khác. Kế ấy coi thấy không ra gì thì lại tìm thế khác, song cũng chẳng đặng,
vì người trong xứ là con nhà nông phu, ưa hạp cày sâu cuốc bẩm. Mà trong họ thì
không điền đất, lấy chi mà lập cho thành. Dầu vậy cha cũng chẳng ngã lòng, lúc
nầy cha Hòa đã qua đời rồi, cha Bính (P. Laurent) làm chánh sở, cha Giude thưa
xin khẩn đất trong kinh Tháp Mười, quyết sao sao cũng lập họ đặng. Nhưng mà việc
ra bất kham.
Kính Chúa phải có lòng
yêu người, cha Giude làm lành thì ưa lấy màn bông hoa ngũ sắc mà che con mắt
người ta trước đã, nên ít người dòm được thấu vào trong. Cha chẳng chịu thứ ác
là chưa đẻ đà reo rân xóm. Cha nuôi những mồ côi cô độc trong nhà, mấy đứa kẻ
ngoại bán cha cũng nuôi. Đàng ngoài thường năm ghe bầu quen chở người ta vô làm
thuê làm mướn, cha có sức bao nhiêu thì rước lấy bấy nhiêu, nuôi trong nhà dạy
dỗ khuyên lơn rồi rửa tội và lo đôi bạn cho nữa. Tiếng đồn thì có nhiều người
xin ở. Lần kia thấy trong nhà có một thằng Cao mên lối 20 tuổi đã xin ở, lại có
một thằng tên là Tiếu xưng mình là người Bình Thuận, Khánh Hòa cũng đã đến ở. Bữa
nọ cha sai nó đi Vảng Long, đi cần về kíp, đi ghe ba chèo, Tiếu, và thằng Cao mên
và một tên nửa nên 16. Chẳng hay nó đi một ngày một biệt. Khỏi một tháng mấy mới
hay, nhờ cha sở Rạch Nhà quí danh là Nguyễn linh Sớm rằng: Thằng Tiếu đã bán
ghe và người của cha Biểu tại Bạc Liêu. Cha Giude vào đem ghe và thằng nhỏ về,
lại còn thêm chuộc đặng một thằng khác nữa có đạo cũng đã bị thằng Tiếu bán mấy
năm trước, sau cha đã lo đôi bạn cho cả hai tại Bàu Tre.
Nội vòng 36 năm cha Giude
coi họ thì người ở ba chỗ, và trong ba chỗ thì người cũng lập nhà thờ và nhà ở.
Tại Cái Thia một nhà thờ đồ sộ nguy nga, phần người dưng hết 1500$, và một nhà
vuông để ở cho cha sau. Ở Bàu Tre người cất hai nhà thờ, Mỹ Khánh, Bến Nẩy, và
một nhà vuông ngói tại Bàu Tre, tiền riêng của người gần 500$. Đổi về Phú Hiệp
người sửa nhà ở lại vì đã gần sập, tứ phía vách đã banh ngã. Sau người lại dựng
một nhà thờ tốt trọng, nói đặng trong địa sở Cái Mơng các họ nhỏ, chưa có họ
nào đặng một nhà thờ như vậy.
Thật cha Giude đã cần kiệm,
không chời lở cũng chẳng so sánh, một giữ đức tuyết bực cao trọng thầy cả, người
ban bố phân chia rộng rãi cho mọi việc cần. Mới năm ngoái 1923 tháng Juillet,
người thấy nhà thờ Tân Triều hư nhiều chỗ trên trần, thì người liền xuất cho
100$. Năm nay cha sở Tân Triều tỏ ý làm nhà ở lại, thì cha Giude Biểu lại phát
cho một ngàn.
Mấy việc nầy cùng nhiều
việc khác còn kín nhiệm, ai hay ai biết cho cạn cho tường đặng, dầu cha Phaolồ
Duông là cháu ruột, tôi cũng dám nói rằng: không hay. Tay mặt làm việc lành mà
tay trái chẳng hay là vậy đó.
Chúa là Đấng cầm cân công
bình đã thấu suốt mọi sự kín nhiệm. đến ngày 19 Septembre 1924, là ngày giáp
vòng 40 năm cha Giude lãnh quờn linh mục, thì Chúa đã nhắc cân, gặp cân chẳng
thiếu việc lành, thì Chúa liền dạy thiên thần xuống nước thầy Giude vào nơi
tiêu sái.
Auêuxitinh
Xã Hội kí.
.Báo Nam Kỳ Địa Phận năm
1924
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét