ĐẤT VÀ NGƯỜI XỨ BÚNG

Thứ Năm, 11 tháng 8, 2022

Nữ tu Martha Nguyễn Thị Khanh

Nữ tu Martha Nguyễn Thị Khanh

-         Sinh năm 1877

-         Tại họ Búng - (chị của Cha Anrê Diên)

-         Tu si Dòng MTG Thủ Thiêm

-         Qua đời ngày 12. 10. 1932, tại nhà phước Thủ Thiêm

IN PARADISUM…!

---------------------

Tảng sáng, vầng hồng chưa mọc, ngoài trời còn chút sương sa, trong một chỗ quạnh hiu vắng vẻ, trong nhà thờ nhỏ hẹp Nhà Phước Thủ-thiêm, giữa để một quan tài liệm người chết hôm qua… người ấy là một người trong dòng.

Tiếng hát của các chị áo trắng, của các dì áo đen, nghe êm ái, dịu dàng, buồn thảm như khóc như than…Requiem æternam dona eis, Domine! Tiếng than thở của những kẻ bị đày nơi sủng khóc lóc nầy kêu lên cùng Chúa: De profundis…!

Ngó theo mấy ghế, thấy có ít người bổn đạo thế gian, còn hết thảy là những người trong Nhà Phước, những bà già lụm cụm, những dì tuổi sồn sồn, những chị còn trẻ măng quì gối cầu nguyện đầy lòng sốt sắng. Trên bàn thờ, một cha đang làm lễ cho chị là người chết, đang nằm trong quan tài… Người chết đó là dì Mátta Khanh, còn cha đang làm lễ là cha sở Tân-qui, cha Anrê Diên.

Một dì phước nhỏ người, ốm nhách, ho khẹt khẹt, thân thể gầy mòn như nhánh củi khô… dì Mátta Khanh mang bịnh ho lao thổ huyết lâu năm. Ban đầu, còn ở nhà khách, ra vô làm việc, đến chừng hơn một năm nay, bịnh một ngày một nặng, uống thuốc vô cũng như không. Ai cũng biết: bịnh ho lao thổ huyết làm khổ cực con người lắm, nó làm cho người bịnh phải chết lần chết mòn. Thì biết dì Mátta đã chịu khó lập công trước mặt Chúa thể nào. Chẳng những người bịnh có công nghiệp, mà lại các kẻ giúp người bịnh, các dì đã vì lòng mến Chúa yêu người, lo lắng săn sóc dì Mátta bấy lâu, thiệt công ấy một mình Đ C T biết và một mình Người trả lại cho xứng mà thôi.

Song về sự ở đời, chúng tôi cũng một lòng biết ơn các dì. Bài nầy viết ra có một ý, là: gia thất chúng tôi tỏ chút tình biết ơn hai bà nhứt và các các dì đã lo lắng cho dì Mátta, trong lúc ốm đau cho tới khi yên phần mộ. Một lời chơn thật, không tô bốc, sẵn tôi xin nói: Nhà Phước Thủ-thiêm thật là một nơi thánh, là một chỗ thiệt hành hai nhơn đức khó khănthương yêu của Chúa một cách châu đáo, rỡ ràng. Cách sinh hoạt rất đơn sơ, luật phép rất dịu dàng, không, “tham phú phụ bần”, ở với nhau thiệt tình như chị em, thật các bà trong nhà Phước xứng với các tôn hiệu “chị em mến thánh giá” thay!

Vậy, dì Mátta Khanh đau trầm trệ hơn cả năm, bịnh một ngày một nặng, các bà trong nhà Phước lo tận tình giúp đỡ, phần xác phần hồn không thiếu một sự gì. Không cần nói, ai cũng biết dì Mátta sẵn lòng chết theo ý Chúa và đã dọn mình sốt sắng thể nào. Đến trưa ngày thứ tư, 12 Octobre, trước mặt chị em đang cầu nguyện, dì Mátta đưa một hơi thở nhẹ nhàng, linh hồn ra khỏi xác, hưởng thọ được 56 tuổi. Qua sáng ngày thứ năm, cha Anrê Diên đến làm lễ hát cầu cho linh hồn chị, tại nhà thờ nhỏ nhà phước, như đã thuật trên. Lễ rồi, các bà và các chị trong nhà Phước thay phiên cầu lễ cho tới 10 giờ. Rồi cha Lambert, bề trên nhà phước đến làm phép xác và đưa ra đất thánh.

Than ôi! tiếng chuông nhỏ nhà phước, bà nhứt cựu giựt đưa dì Mátta ra đất thánh, nghe thảm não làm sao! Tiếng chuông lớn nhà thờ họ, ba cái đổ giọng vui mừng, cha Anrê Diên, cha Lambert, hai bà nhứt, các dì áo đen, các chị áo trắng, các chị tập mình, hết thảy tay cầm đèn, miệng hát kinh đưa quan tài dì Mátta ra phần mộ… Ấy cũng là hình bóng các thánh tông đồ, các thánh thiên thần, các thánh đồng trinh ra đón rước linh hồn Mátta vào chốn thường sinh…In Paradisum!

Một người trong bà con

.Báo Nam Kỳ Địa Phận năm 1932

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét