SỰ TÍCH CHA GIACÔBÊ BÙI KỶ LẬP QUA ĐỜI
Hỡi ôi!
Ông Giacôbê BÙI KỶ LẬP tuế
thứ là 75. Khi 28 tuổi thì chịu chức quyền linh quan, giúp việc đạo dư 47 năm
trường, nay tạ thế, là ngày 14 Février 1910 tại nhà trường Latinh Sài Gòn.
Vẫn 1863 (không rõ ngày
tháng nào) Đức Cha Ngãi (Mgr. Lefebvre) truyền chức chánh tế cho người, đoạn
giao phó cho người coi sóc các họ phía Sông Sau, từ Cồn Nhiêm, Bò Ót, Cần Say,
Năng Gù, Cái Vừng, cho đến Châu Đốc, vân vân (vì lúc ấy các đấng chăn sóc hi hiểu
lắm). Vậy dễ hiểu người phải chịu khó nhọc, cực lực là thể nào.
Nhơn buổi ấy binh quan Đại
Pháp đã chiếm cứ hai tĩnh trên nầy rồi, là Biên Hòa, Gia Định, còn mấy tĩnh dưới,
là Mỹ Tho, Vĩnh Long, Châu Đốc, Hà Tiên còn thu thuộc về triều đình. Tuy hai
nhà nước đã hòa hảo cùng nhau mặc lòng, song cũng còn nhiều bọn xưng mình ứng
ngãi, hằm hằm cự địch; nhưng kỳ trung là những đoàn phỉ cướp, gian hùng, vân
vân, nên cha Bùi Kỷ, khi đi viếng họ, thì phải đi cách nhà quan, những thuyền
ghe, những trạo phu, đại cổ, tiểu cổ, súng, mác, trường côn, đủ cả; những bọn
kia thấy, chẳng chi đặng, người cũng năng lên tĩnh, hoặc Vĩnh Long, hoặc Châu Đốc
mà viếng thăm các quan an nam, quan Thanh trượng kính người lắm; bỡi đó miệng
thiên hạ gọi người là ông lớn Hậu Giang.
Đến sau ba tĩnh trên luôn
nhập về Đại Pháp quyền, thì Đức Cha Gioang (Mgr. Miche) khuyên người về hạt Cái
Mơng. Lúc trấn họ nầy, khi nhậm sở kia, lần qua Quảng Điền, Mai Phốp; ở đây, phần
tuổi cao, bịnh nhọc, Đức Cha Mỹ (Mgr. Colombert) bèn khuyên người về Cầu Kho mà
chuyên lo sở nhà thương Chợ Quán (Aumô-nier ) cũng dư mấy năm, nhưng bỡi tuế bất
ngả diên, nên càng sinh yếu đuối, đi đứng không vững. Bề trên bèn cho người hưu
trí về ở nhà dưỡng lão, tại Chí Hòa, là nhà con cái ông Lê phát Đạt đã rộng khâm
tiến. Vậy cha Bùi Kỷ Lập đã tạm yên đây, cũng là 5, 6 năm, nay rủi ro té nặng,
không phương y dược, mà tị trần như doän trước đây.
Vậy xin anh em ta, hãy nhớ
mà cầu nguyện cho người đặng đến thật nơi vĩnh lạc đời đời tiêu sái.
Vậy bấy lời, tôi xin phần
ưu phiền, với quí vị cổ bằng, chí hữu, cùng xin bi điếu nhứt đề:
Cảm tình Linh Phụ rất dày công,
Du cũ riêng phần, mặn lạt xong.
Tức bấy! thoát trần ai khá nhễ,
Buồn thay! cuộc thể kẻ nào thông!
Công linh dường ấy, công linh trọng;
Phước đức chừng nầy, phước đức không!
Thảm nỗi đời ôi! trong nháy mắt!
Thôi xin lượng Chúa đoái thương ông.
Ỷ ôi!
P.
N. CẦU KHO
----------------------
.Báo Nam Kỳ Địa Phận năm
1910
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét